Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

RỒI CŨNG PHẢI XA NHAU

















Em cắm nỗi đau lên trái tim rồ dại
Ta thèm thuồng mơ ước nụ hôn đầu
Những âm thanh nồng ấm rót vào nhau
Vòng tay lướt phiếm tơ hồng rên khẽ

Tim loạn nhịp đóng băng tầm kiểm soát
Tình yêu bay trên đỉnh gió phiêu bồng
Phố rêu buồn nỗi nhớ đắng sầu đông
Chân lỡ bước lạc loài miền hoang tưởng

Môi cắn môi lặng lẽ những ngọt ngào
Mắt ướt lăn tròn nỗi nhớ cho nhau
Sông căm cụi ghi bao lời thề thốt
Có ai ngờ rồi cũng phải xa nhau…

Sg, 08/14
Văn viết lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét