Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

MƯA HOÀI NỖI NHỚ CỦA NHAU.



Mặt đất như muốn cựa mình bởi sự mát lành của cơn mưa đêm đầu mùa. Những chú ve non thèm được chui lên cất tiếng hát chào mùa hạ mới toanh đang trở về, và tôi lặng nghe trong tim mình cái rạo rực lần đầu bên em…
Những chồi non xanh biếc như chuẩn bị tung ra những chùm hoa vàng óng lên bầu trời mùa hạ, mùa hoa muồng hoàng yến vàng rực những góc phố tình yêu…như chờ đợi, như ngóng trông…một người.
Hoàng yến còn có tên là cây Xuân muộn, ừ… một chút hương xuân cho đầu hạ, một chút rét nàng bân cho người đợi người…
Tôi về ngược chiều mùa hạ, gió nồm từ biển ngược chiều chở trăng vào hồn tôi mát rượi. tôi và em ngây ngất tình trên đường trăng láng mịn những nụ hôn nghe mằn mặn mùi tóc rạ rơm khô mùa lúa mới.
Sáu năm mùa hạ tôi đã đi ngược chiều về bên em, về với cát, với lá dương khô nhóm lửa cười rúc rích bên nồi sắn luộc…uống rượu… không biết có say trăng không! mà ôm nhau chẳng lẽ cứ ôm hoài…Ôi! Trăng khoả lấp thân thể em như sương và anh lại hôn em ngược chiều của gió làm mưa hoài nỗi nhớ của nhau.
Saigon 4h22. 2014
Văn viết lộc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét